Hó-sáung-sìng
Chăng-kō̤ Mìng-dĕ̤ng-ngṳ̄ Háng-cê gì bēng-buōng. / 參考閩東語漢字其版本。
Hó-sáung-sìng (付喪神), sê Nĭk-buōng sìng-uâ diē-sié gì siŏh-cṳ̄ng iĕu-guái. Diòng-suók buōng-dā̤ bàng-siòng-găng ô sāi gì nó̤h, nâ-sê ké̤ṳk kē̤-lâi, siŏh-báh nièng dŭ mò̤ nè̤ng guāng, cêu â̤ mâing-mâing ngék-siŭ tiĕng-dê cĭng-huà, cék-cê̤ṳ uóng-niêng (怨念), gāng-sêu Hŭk-séng (佛性), gáu-muōi biéng-siàng hó-sáung-sìng. Bī-ṳ̀ sáu-chiū ké̤ṳk kē̤-lâi, guó siŏh-báh nièng, cêu â̤ biéng-có̤ chiū-sìng (箒神), gâe̤ng Hók-gióng diòng-suók dài-dŏng gì Lìng-cūi-nā̤ (臨水奶) siŏh-iông, â̤ bō̤-êu nṳ̄-gái bìng-ăng săng giāng[1].
Áng Nĭk-buōng gì diòng-suók, iĕk-tiĕng gì sèng-âu, màng-buŏ â̤ ô iā sâ̤ iĕu-ciăng gūi-guái chók-lì iù-hèng, cuòi cêu-sê báik-gūi iê-hèng (百鬼夜行). Dài-dŏng cêu ô iā sâ̤ hó-sáung-sìng chăng-gă.