Vụ hiếp dâm chấn động Pháp: Câu hỏi về sự kỳ quặc và ham muốn của đàn ông

Vụ Gisele Pelicot

Nguồn hình ảnh, Getty Images

  • Tác giả, Louise Chunn
  • Vai trò, Nhà sáng lập nền tảng kết nối nhà trị liệu Welldoing và cựu Tổng biên tập tạp chí Psychologies

Cảnh báo: Bài viết này chứa mô tả về lạm dụng tình dục

Phiên tòa xét xử vụ hiếp dâm Pelicot, khép lại vào ngày 19/12 ở Pháp, đã gây ra sự ám ảnh khủng khiếp đối với hầu hết mọi người phụ nữ tôi biết.

Khi phiên tòa ở Avignon diễn ra, tôi chợt nhận ra mình theo sát từng chi tiết kinh hoàng ấy, sau đó thảo luận với các bạn nữ, con gái mình, đồng nghiệp, thậm chí cả những phụ nữ trong câu lạc bộ sách địa phương khi chúng tôi tìm cách giải thích những gì đã xảy ra.

Trong gần một thập kỷ, chồng của Gisèle Pelicot đã lén đánh thuốc mê bà và rủ những người quen trên mạng đến quan hệ tình dục với người vợ "Công chúa ngủ trong rừng" của mình ngay trong phòng ngủ của hai vợ chồng còn ông ta thì quay phim lại.

Những người lạ này, từ 22 đến 70 tuổi, gồm lính cứu hỏa, y tá, nhà báo, quản giáo và binh sĩ, đã làm theo chỉ dẫn của Dominique Pelicot.

Họ khao khát chiếm hữu với thân xác của một phụ nữ ngoan hiền đến nỗi vui vẻ quan hệ tình dục với một bà lão đã nghỉ hưu - khi bà bị chuốc thuốc mê nặng đến độ chẳng khác nào một con búp bê rách rưới.

50 người đàn ông tại tòa án, tất cả đều sống trong phạm vi 50 km từ Mazan, một thị trấn nhỏ ở miền nam nước Pháp, là nơi gia đình Pelicot sinh sống. Họ, tất nhiên, giống như "bao người đàn ông nào khác".

Một phụ nữ 30 tuổi nói với tôi:

"Khi lần đầu đọc tin này, suốt cả một tuần tôi không muốn ở gần đàn ông, ngay cả với vị hôn phu. Điều đó thực sự khiến tôi kinh hoàng."

Một người khác ở độ tuổi 60, gần với tuổi bà Gisèle Pelicot, không thể ngưng được suy nghĩ không hiểu trong tâm trí bọn đàn ông, ngay cả với chồng và con trai bà, đang chứa đựng điều gì nữa.

"Liệu đấy chỉ là phần nổi của tảng băng chìm?"

Những người đàn ông trong phiên tòa

Nguồn hình ảnh, Reuters

Chụp lại hình ảnh, Những người đàn ông trong phiên tòa

Như Tiến sĩ Stella Duffy, 61 tuổi, một nhà văn và nhà trị liệu, đã viết trên Instagram vào ngày tuyên án:

"Tôi hy vọng và cố gắng tin rằng #notallmen (không phải tất cả đàn ông), nhưng tôi hình dung vợ, bạn gái, bạn thân nhất, con gái và người mẹ trong ngôi làng của Gisèle Pelicot cũng nghĩ như vậy. Và giờ đây họ đã biết một điều khác hơn. Mọi người phụ nữ tôi nói chuyện đều nói rằng vụ án này đã thay đổi cách họ nhìn đàn ông. Tôi hy vọng điều đó cũng đã thay đổi cách đàn ông nhìn đàn ông."

Bây giờ công lý đã được thực thi, chúng ta có thể nhìn sâu hơn vào vụ án kinh hoàng này và đặt câu hỏi: Hành vi tàn nhẫn và bạo lực của những người đàn ông này bắt nguồn từ đâu? Chẳng lẽ họ không biết quan hệ tình dục không đồng thuận nghĩa là cưỡng hiếp hay sao?

Nhưng cũng có một câu hỏi rộng hơn. Việc rất nhiều đàn ông trong một khu vực dân cư tương đối nhỏ có chung trí tưởng tượng kỳ quặc về khống chế toàn diện đối với một người phụ nữ có nói lên điều gì về bản chất ham muốn của nam giới?

Internet thay đổi chuẩn mực ra sao?

Thật khó có thể tưởng tượng được quy mô của các vụ cưỡng hiếp và tấn công tình dục có tổ chức đối với bà Pelicot nếu không có internet.

Nền tảng mà Dominique Pelicot đã sử dụng để mời gọi những người đàn ông đến hãm hiếp vợ mình là một trang web tiếng Pháp không được kiểm duyệt, điều này khiến việc tập hợp những người có chung sở thích tình dục, không có giới hạn, trở nên dễ dàng hơn so với thời kỳ trước khi có internet. (Trang web này hiện đã bị đóng cửa.)

Một trong những luật sư của bà Pelicot đã ví trang web này như một "vũ khí giết người", nói với tòa án rằng nếu không có trang đó, vụ án "sẽ không bao giờ đạt đến quy mô như vậy".

Tuy nhiên, internet cũng đóng một vai trò trong việc dần thay đổi thái độ đối với tình dục trong các bối cảnh đồng thuận và không lạm dụng, bình thường hóa những gì mà nhiều người có thể từng coi là cực đoan.

Gisèle Pelicot nói sau phán quyết rằng bà 'nghĩ đến những nạn nhân chưa tìm được công lý khi câu chuyện của họ vẫn nằm trong bóng tối'

Nguồn hình ảnh, Getty Images

Chụp lại hình ảnh, Gisèle Pelicot nói sau phán quyết rằng bà 'nghĩ đến những nạn nhân chưa tìm được công lý khi câu chuyện của họ vẫn nằm trong bóng tối'

Trong quá trình chuyển đổi từ tạp chí khỏa thân cũ và băng đĩa khiêu dâm mua trong một cửa hàng sex tối tăm sang các trang web hiện đại như PornHub, trang có 11,4 tỷ lượt truy cập trên thiết bị di động trên toàn cầu chỉ tính riêng trong tháng 1/2024, ranh giới của phim khiêu dâm đã nới rộng ra rất nhiều.

Thêm vào đó, ngày càng nhiều hành vi cực đoan hoặc khác biệt làm tăng kỳ vọng tình dục. Vì thế, tình dục "thông thường" có thể trở nên tầm thường.

Theo một cuộc khảo sát người dùng trực tuyến tại Anh quốc vào tháng 1/2024, gần một trong 10 người được hỏi trong độ tuổi từ 25 đến 49 tuổi nói rằng họ hầu như xem phim khiêu dâm mỗi ngày. Phần lớn trong số họ là nam giới.

Daisy, 24 tuổi, sinh viên tốt nghiệp đại học, nói với tôi rằng hầu hết những người cô biết đều xem phim khiêu dâm, gồm cả chính mình.

Cô thích sử dụng một trang web theo hướng nữ quyền có bộ lọc tìm kiếm với các từ khóa như "đam mê", "khiêu gợi" hay "thô bạo". Nhưng một số bạn nam của cô nói rằng họ không còn xem phim khiêu dâm nữa "vì họ không thể quan hệ thoải mái nữa vì đã xem quá nhiều phim khiêu dâm khi còn nhỏ".

Một nghiên cứu năm 2023 cho Ủy viên trẻ em Anh quốc Rachel de Souza cho thấy một phần tư số thanh thiếu niên từ 16 đến 21 tuổi lần đầu tiên xem nội dung khiêu dâm trên internet là khi đang học tiểu học.

Vào thời điểm đó, bà de Souza nói:

"Nội dung người lớn mà bậc phụ huynh có thể đã truy cập khi còn trẻ có thể được coi là 'kỳ quặc' trong thế giới khiêu dâm trực tuyến ngày nay."

Phim khiêu dâm có thực sự định hình nên thái độ?

Trẻ em thường xuyên xem phim khiêu dâm trên điện thoại di động trước tuổi dậy thì chắc chắn sẽ lớn lên với những kỳ vọng tình dục khác với những kỳ vọng do tạp chí Playboy khơi dậy vào thế kỷ 20.

Mặc dù mối quan hệ nhân quả trực tiếp chưa được chứng minh, nhưng có bằng chứng đáng kể về mối liên hệ giữa việc sử dụng nội dung khiêu dâm với thái độ và hành vi tình dục có hại đối với phụ nữ.

Theo nghiên cứu của chính phủ Anh trước đại dịch Covid-19:

"Có bằng chứng cho thấy việc tiếp xúc với nội dung khiêu dâm có liên quan đến khả năng mong muốn hoặc tham gia vào các hành vi tình dục như ​​trong phim khiêu dâm cao hơn và khả năng tin rằng phụ nữ cũng muốn tham gia vào những hành vi cụ thể này cao hơn."

Một số hành động đó có thể kéo theo hành vi hung hăng, chế ngự như tát mặt, bóp cổ, bịt miệng và nhổ nước bọt. Daisy nói với tôi:

"Siết cổ đã trở nên bình thường và được mong đợi, giống như hôn cổ. Với người mà tôi hẹn hò gần đây nhất, tôi đã nói với anh ấy ngay từ đầu rằng tôi không thích bị bóp cổ và anh ấy đồng ý."

Nhưng cô tin rằng không phải tất cả phụ nữ đều lên tiếng.

"Theo kinh nghiệm của tôi, hầu hết đàn ông không muốn phụ nữ vượt trội trong phòng ngủ. Đó là nơi họ muốn nắm quyền."

Suzanne Noble, lớn hơn Daisy 40 tuổi, đã viết về những cuộc phiêu lưu tình dục của riêng mình và hiện có một trang web và podcast có tên là Tư vấn tình dục cho người cao tuổi.

Bà tin rằng tiếp xúc với phim khiêu dâm có nội dung bạo lực và mô tả sai lệch về cưỡng hiếp có thể bình thường hóa hành vi bạo lực và suy nghĩ lệch lạc rằng phụ nữ khao khát bị hãm hiếp.

"Điều này đơn giản là vì thiếu sự giáo dục để phân biệt đâu là vụ hiếp dâm giả trong phim và đâu vụ cưỡng hiếp thật," bà lập luận.

Từ quảng cáo đến đời thực

Internet đã đưa phim khiêu dâm ra khỏi ngõ hẹp để bước vào phòng ngủ và cũng tạo điều kiện thuận lợi hơn cho việc mang các hành vi trên phim vào đời thực.

Chẳng hạn, những người thích S&M (khổ dâm, bạo dâm) trước đấy kết nối thông qua các quảng cáo ở cuối các tạp chí nhỏ bằng hộp thư bưu điện thay vì gửi thư đến nhà riêng của họ. Đó là cách thiết lập một cuộc gặp gỡ tình dục chậm chạp và khó khăn. Giờ đây, việc kết nối với những nhóm người đó trực tuyến rồi lên kế hoạch gặp mặt trực tiếp trở nên dễ dàng hơn nhiều.

Ở Anh, việc tìm kiếm tình yêu và mối quan hệ thông qua các ứng dụng hẹn hò đã trở nên phổ biến, và kết nối với những người muốn thử nghiệm các sở thích tình dục cụ thể cũng dễ dàng hơn, với vô số ứng dụng xã hội như Feeld - được thiết kế cho mọi người khám phá "ham muốn nằm ngoài các ý tưởng hiện có".

Ứng dụng này có danh sách 31 ham muốn, chẳng hạn như đa thê, trói buộc và phục tùng.

Albertina Fisher là một nhà trị liệu tâm lý tình dục trực tuyến. Khi làm việc, bà trò chuyện với khách hàng về trí tưởng tượng tình dục kỳ quặc của họ.

"Không có gì sai trái khi có trí tưởng tượng tình dục kỳ quặc - sai là khi là trí tưởng tượng đó chuyển hóa thành hành vi mà không có sự đồng thuận," bà nói.

Những người biểu tình giơ tấm bảng ủng hộ nạn nhân bị hiếp dâm và bà Pelicot

Nguồn hình ảnh, Reuters

Chụp lại hình ảnh, Những người biểu tình giơ tấm bảng ủng hộ nạn nhân bị hiếp dâm và bà Pelicot

Bà Fisher nói với tôi rằng trí tưởng tượng của nam và nữ khác nhau, "nhưng thường bao gồm sự khuất phục và chế ngự. Điều quan trọng nhất về sở thích tình dục chẳng hạn như bạo dâm và khổ dâm là nó phải an toàn, lành mạnh và có sự đồng thuận. Những gì hai người đều muốn làm cùng nhau thì hoàn toàn ổn." Bà nhấn mạnh rằng điều này xảy ra khi cả hai đồng thuận.

Tất nhiên, tất cả những điều này hoàn toàn khác biệt với trường hợp bà Pelicot.

"Đó là bạo lực tình dục," bà Fisher bình luận.

"Và điều vô cùng đau lòng là chuyện đó có thể xảy ra trong một mối quan hệ có vẻ như đầy yêu thương. Hiện thực hóa trí tưởng tượng tình dục kỳ quặc mà không có sự đồng ý là một hành động cực đoan của chủ nghĩa ái kỷ.

Khi bạn tình bất tỉnh, họ không có nhu cầu gì. Do đó, người còn lại có trí tưởng tượng tình dục kỳ quặc rằng mình không cần phải quan tâm đến sự hài lòng của đối tác."

Những câu hỏi xung quanh ham muốn

Một khía cạnh quan trọng và đầy vấn đề của toàn bộ câu hỏi về trí tưởng tượng kỳ quặc là ham muốn. Trong thời kỳ hậu Freud (nhà phân tâm học), tồn tại các ý tưởng rằng ham muốn không nên bị kìm nén. Và phần lớn lý thuyết giải phóng của những năm 1960 nhấn mạnh đến sự tự hiện thực hóa thông qua việc thực hiện ham muốn tình dục.

Nhưng ham muốn của đàn ông đã trở thành một khái niệm ngày càng gây tranh cãi, một phần không nhỏ là do những câu hỏi về quyền lực và sự thống trị thường có vào nó.

Những người đàn ông bị đưa ra xét xử trong vụ án Pelicot đã phải vật lộn để nhìn nhận bản thân là thủ phạm. Một số người lập luận họ cho rằng bà Pelicot đã đồng ý, hoặc họ đang tham gia vào một trò chơi tình dục phóng túng. Theo quan điểm của nhiều người trong số họ, họ chỉ đơn giản là theo đuổi ham muốn của mình.

Một bị cáo đến tòa án ở Avignon

Nguồn hình ảnh, Getty Images

Chụp lại hình ảnh, Một bị cáo đến tòa án ở Avignon

Có một ranh giới mờ nơi một hình thức rất cơ bản của ham muốn dị tính nam - (hoặc bản năng nguyên thủy muốn quan hệ tình dục với một hoặc nhiều phụ nữ theo cách đơn giản nhất) - có thể phát triển thành một nỗ lực chung, tạo ra một tinh thần đồng đội của việc phá vỡ giới hạn mà có ít quan tâm đến trải nghiệm của phụ nữ.

Có lẽ điều này giải thích tại sao một người kiếm tiền từ OnlyFans, Lily Phillips, gần đây đã thu hút một hàng dài người tham gia trong cuộc tìm kiếm của mình để quan hệ tình dục với 100 người đàn ông trong một ngày.

Xu hướng khách thể hóa phụ nữ trong một số trường hợp cũng có thể phát triển thành mong muốn xóa bỏ toàn bộ câu hỏi về ham muốn của phụ nữ, chứ đừng nói đến quyền tự quyết.

Rõ ràng là ham muốn của nam giới có nhiều hình thức, phần lớn là hoàn toàn lành mạnh, nhưng theo truyền thống, các ham muốn bị hạn chế bởi các giới hạn văn hóa.

Giờ đây, những giới hạn đó đã thay đổi mạnh mẽ ở Anh và các nơi khác ở phương Tây, với niềm tin sâu sắc rằng việc thực hiện ham muốn là một hành động tự giải phóng đã dẫn đến một sự kết hợp mạnh mẽ và đôi khi gây rắc rối.

Sức hấp dẫn của Andrew Tate

Andre de Trichateau, một nhà trị liệu làm việc tại khu Nam Kensington, London, đã đề cập đến sức hấp dẫn của những người có ảnh hưởng theo chủ nghĩa nam quyền như Andrew Tate, một người tự xưng là "kỳ thị phụ nữ", có 10,4 triệu người theo dõi trên X.

Ông de Trichateau cho biết mình đã gặp những người đàn ông cảm thấy bị hạ thấp và lạc lõng trước sự trỗi dậy của chủ nghĩa nữ quyền.

"Một số đàn ông không biết mình là ai," ông nói. "Đàn ông về mặt xã hội hóa là lực lượng thống trị nhưng cũng được kỳ vọng phải đối diện với cảm xúc của mình để có thể thể hiện sự yếu đuối."

"Sự khó hiểu này có thể dẫn đến sự tức giận, chĩa mũi giáo đến phong trào nữ quyền và [điều này có thể dẫn họ đến] những người như Tate."

Với 60% khách hàng là nam giới, ông de Trichateau nhận thấy rằng "đàn ông trong giao thiệp xã hội coi quyền lực và sự thống trị như một phần bản sắc của họ".

"Điều này không phải để biện minh cho bất cứ điều gì trong vụ án Pelicot," ông tiếp tục, "nhưng một cách khách quan, tôi có thể thấy rằng hành vi như vậy là một cách thoát khỏi cảm giác không có quyền lực và được đáp ứng đầy đủ. Điều đó thật hấp dẫn và bị cấm đoán."

"Vụ án này gây lo ngại vì cho thấy những điều cực đoan mà mọi người sẽ làm."

Ông cũng chỉ ra rằng các nhóm trực tuyến như nhóm mà ông Pelicot sử dụng có thể phát triển mạnh mẽ.

"Trong một nhóm, bạn được chấp nhận. Các ý tưởng được xác thực. Một người nói rằng điều đó ổn thì mọi người sẽ đồng ý làm theo."

Andrew Tate, người trước đây bị cấm khỏi mạng xã hội Twitter vì nói rằng phụ nữ phải "chịu trách nhiệm" khi bị tấn công tình dục, nhưng anh ta đã được khôi phục tài khoản trên mạng xã hội X

Nguồn hình ảnh, EPA

Chụp lại hình ảnh, Andrew Tate, người trước đây bị cấm khỏi mạng xã hội Twitter vì nói rằng phụ nữ phải "chịu trách nhiệm" khi bị tấn công tình dục, nhưng anh ta đã được khôi phục tài khoản trên mạng xã hội X

Nhiều cuộc thảo luận trong và sau phiên tòa Pelicot đã tập trung vào cách phân biệt giữa quan hệ tình dục đồng thuận và không đồng thuận và liệu điều đó có nên được xác định rõ hơn trong luật - nhưng vấn đề là đồng thuận là gì cũng là một câu hỏi phức tạp.

Theo quan điểm của cô gái 24 tuổi Daisy, một số phụ nữ cùng tuổi với cô có xu hướng đồng ý với sở thích tình dục của đàn ông bất kể cảm xúc của chính họ.

"Họ nghĩ rằng một thứ sẽ nóng bỏng nếu người đàn ông đang ở bên cạnh họ nghĩ như thế."

Vì vậy, nếu đàn ông dị tính, đặc biệt là khi ngày càng lấy gợi ý tình dục của họ từ phim khiêu dâm, thì điều đó đặt thêm câu hỏi về sự thay đổi của ham muốn nam giới.

Và nếu phụ nữ trẻ có thể cảm thấy cái giá của sự thân mật là phải đi theo những ham muốn đó, dù có cực đoan đến đâu, thì có thể nói rằng sự đồng thuận không đơn giản là một sự lựa chọn có hoặc không.

Rốt cuộc thì nhiều người cảm thấy nhẹ nhõm khi vụ án kết thúc và công lý được thực thi. Nhưng vụ án cũng để lại nhiều câu hỏi - những câu hỏi mà, theo tinh thần của một người phụ nữ Pháp cực kỳ mạnh mẽ, có lẽ nên được thảo luận công khai.